‘Tâm’ là chữ thường xuyên xuất hiện với người Phật tử mỗi khi nói đến tu tập . Thật vậy, nào là ‘Tu tâm’ , ‘một niệm ở tâm ta’ , nào là ‘giữ tâm ý trong sạch ’ , ‘chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài’ ( Nguyễn Du) v..v.. Nhưng ‘tâm’ là cái gì , ở đâu v..v..thì không ai chỉ được ; thậm chí ngài A Nan , một trong 10 vị đệ tử lớn của Phật, được tiếng là học rộng biết nhiều (đa văn đệ nhất) cũng bối rối khi bị Phật truy hỏi cho tới cùng về cái ‘chơn tâm’, ngài A Nan trả lời bảy lần trật hết cả bảy và bị Phật quở luôn ! ( sau đó thì ngài đã ngộ được và ứng khẩu đọc bài kệ đắc pháp của ngài Diệu trạm tổng trì bất động tôn Thủ Lăng Nghiêm Vương thế hy hữu Như vậy việc chúng ta ‘chịu thua’ không biết Tâm là gì và tâm ở đâu thì cũng là chuyện bình thường. Người viết bài này không có tham vọng viết về cái ‘chơn tâm’ của kinh Lăng Nghiêm nhưng muốn chia xẻ đến các bạn những ‘mô tả’ , những tên gọi về Tâm mà những bậc minh triết trong những thời đại khác nhau, ở những đất ...
" Mỗi một ngày bóc một tờ lịch mới, thời gian trôi, trôi mãi như dòng sông. Không thấy bao giờ thời gian quay trở lại, Chỉ thấy cuộc đời xanh như màu rêu, Có đôi khi đời tưởng rất đáng yêu, sao vẫn thấy có nhiều điều dễ ghét. Nếu có lúc đắm hồn trong mộng ảo, sẽ có khi bừng tỉnh một cơn mơ. Ta gặp nhau chẳng phải chuyện tình cờ, ắt phải có chút duyên từ kiếp trước...! Đời trôi đi như một giấc mộng dài, sông cứ chảy về biển xa khắc khoải. Hôm nay, ngày mai và mãi mãi...!