Dòng sông chảy mãi Ai đó đã ví cuộc sống như một dòng sông chảy mãi. Đặc biệt, khi chúng ta còn trẻ, cuộc sống như một chuỗi hành trình vô định, mải miết. Bảy tuổi tôi cùng gia đình rời xa quê ở miền Bắc để vào một tỉnh tít tắp miền Nam sinh sống. Mặc dù đôi khi nhớ lại, ấn tượng buồn về sự kỳ thị người Nam kẻ Bắc vẫn làm tôi xốn xang, thì có thể nói cuộc sống ở đó khá êm đềm. Điều đáng nhớ nhất là tôi từng có cơ hội tha hồ len lỏi vào trong kho sách của thư viện nơi mẹ làm mà “khám phá thế giới” qua đủ mọi thứ sách trên đời: truyện Tây Tàu ta, tiểu thuyết, thơ ca, lịch sử, cổ tích... Tôi từng mê mẩn từ chú bé bán diêm đáng thương trong truyện cổ tích Andersen đến Khổng Minh uyên bác, hay khóc than cho chị Dậu khổ sở phải bán con… Mười tám tuổi điểm đến kế tiếp trong hành trình di chuyển của tôi là Sài Gòn. Tôi học đại học ở đây, khá bận rộn vì phải tích luỹ thêm vô số các chứng chỉ Anh Văn, vi tính, chuyên ngành; đi dạy kèm, và yêu nữa chứ. Tuy hoạt động nhiều như vậy nhưng l...
" Mỗi một ngày bóc một tờ lịch mới, thời gian trôi, trôi mãi như dòng sông. Không thấy bao giờ thời gian quay trở lại, Chỉ thấy cuộc đời xanh như màu rêu, Có đôi khi đời tưởng rất đáng yêu, sao vẫn thấy có nhiều điều dễ ghét. Nếu có lúc đắm hồn trong mộng ảo, sẽ có khi bừng tỉnh một cơn mơ. Ta gặp nhau chẳng phải chuyện tình cờ, ắt phải có chút duyên từ kiếp trước...! Đời trôi đi như một giấc mộng dài, sông cứ chảy về biển xa khắc khoải. Hôm nay, ngày mai và mãi mãi...!