Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 3 13, 2012

Thiên Nhiên Hoang Dại

  Hoa cỏ dại xao xuyến bước chân ai Thiên nhiên luôn tạo cho chúng ta nhiều điều bất ngờ thú vị, cảm giác nhẹ nhàng bay bổng khi được ngắm các bé hoa đầy màu sắc xinh tươi dưới nắng hồng. Dù chỉ là hoa cỏ mọc hoang dại bên đường, nhưng vẫn đọng lại trong lòng người cảm giác xao xuyến yêu đời. Vì vậy hôm nay Tôi có thói quen đi đến đâu, làm gì cũng đều hay ghi lại hình ảnh các bé hoa bên đường khi bước chân mình ngang qua. Tuy không rực rỡ kiêu sa như nàng phong lan hay nàng hồng nhung đỏ thắm, nhưng các bé hoa cỏ ven đường luôn mang vẻ đẹp mong manh dịu dàng. Hãy cùng TÔI ngắm nhìn các bé hoa khoe sắc nhé các bạn! #1. Gia đình bé hoa ngũ sắc rực rỡ quá #2. Nụ ké hoa đào tím biên biếc #3. Bé hoa này thì B.A chịu, hông biết tên, hihi #4 #5. Bé hoa tím nhỏ xíu xiu này mọc hoang cùng cỏ dại #6. Hoa và lá non của dây trái giác đó, trái giác dùng để nấu canh chua thay me được #7. Ôi màu t

Những Mẫu Chuyện Phá Chấp

Những mẩu chuyện Phá chấp 1. Núi chẳng dời thì ta dời! Một ngày nọ đám đệ tử ham thích thần thông hỏi sư phụ: - Đệ tử: Thầy ơi, thầy chỉ tụi con thuật di sơn đảo hải (dời non lấp biển) đi. - Sư phụ: Được, vậy các con hãy đứng đây, chú tâm nhìn vào ngọn núi đằng kia... Thầy sẽ làm cho nó xích lại gần ta. Đám đệ tử tập trung dòm núi suốt 3 ngày 3 đêm mà chẳng thấy có tác dụng gì cả,... khi thấy sư phụ từ trong nhà thong thả đi ra thì liền nhao nhao lên: - Đệ tử: Thầy ơi, sao chẳng thấy ngọn núi đó động đậy gì cả vậy? - Sư phụ: Vô dụng, vô dụng! Các con tu tập bao lâu rồi mà vẫn còn chấp cái ngọn núi!?! - Đệ tử: Dạ chúng con không hiểu ạ. - Sư phụ: Vậy thì đi theo ta, ta sẽ chỉ cho thấy. Sau khi dẫn đám đệ tự cố chấp đến chân núi, sư phụ dừng lại bảo: - Sư phụ: Các con đã thấy núi xích lại gần ta chưa? - Đệ tử: Dạ gần, nhưng đó là do Thầy đi đó chứ... - Sư phụ: Cố chấp, cố chấp! Chẳng phải là núi không thể dời đi, nhưng để dời nó đi một li, ta phải tốn năng lượng gấp tỉ lần ta đi t